Đối với kinh tế Việt Nam, ngoài hiệu quả
giải quyết công ăn việc làm, công nghiệp phụ trợ đóng vai trò rất lớn trong
tăng sức cạnh tranh của sản phẩm công nghiệp chính và đẩy nhanh quá trình CNH,
HĐH theo hướng vừa mở rộng vừa chuyên sâu. Các nước hiện nay thu hút được đầu tư nước ngoài nhiều và có nền
kinh tế phát triển đều có nền công nghiệp hỗ trợ phát triển.
Hiện
nay, trong tổng số hơn 18.000 dự án FDI còn hiệu lực
thì có 9.800 dự án đầu tư trong lĩnh vực công nghiệp chế biến chế tạo với tổng
vốn đăng ký đầu tư đạt 143,8 tỷ USD, chiếm 56% tổng vốn đăng ký đầu tư của cả
nước.
Cơ cấu đầu tư như trên là
đúng hướng và có
tác động tích cực đến sự phát triển các ngành công nghiệp của Việt Nam, phù hợp
với chủ trương công nghiệp hóa – hiện đại hóa của nước ta. Tuy nhiên, việc thu hút vốn ĐTNN có
hiệu quả không, nền kinh tế có thể hấp thu được các công nghệ, vốn nước ngoài mang
vào hay không phụ thuộc lớn vào việc phát triển ngành công nghiệp hỗ trợ trong
nước. Công nghiệp hỗ trợ sẽ giúp tạo ra giá trị gia tăng trong nội tại nền kinh
tế của mình. Nếu không làm được điều này thì dù có đầu tư nước ngoài nhiều thì
giá trị gia tăng của Việt Nam là hạn chế.
Nếu không phát triển công nghiệp hỗ trợ trong nước,
chắc chắn mức độ phụ thuộc lớn vào bên ngoài là không thể tránh khỏi, tương ứng
với đó là sự suy yếu về sức cạnh tranh và sẽ rất khó để phát triển kinh tế bền
vững và lâu dài.
Phát triển
ngành công nghiệp hỗ trợ không có nghĩa chỉ nhập nguyên liệu về lắp ráp, gia
công
, không phải chỉ cung cấp cho các doanh nghiệp FDI lắp ráp mà còn
tham gia vào chuỗi giá trị thế giới. Đây là vấn đề then chốt nhất của công nghiệp
hỗ trợ. Phát triển công nghiệp hỗ trợ tại Việt Nam phải
hướng tới các ngành công nghiệp chủ lực của đất nước và các ngành thu hút mạnh
nguồn vốn FDI, các ngành có nhu cầu lớn về sản phẩm công nghiệp hỗ trợ.
Phát
triển ngành công nghiệp hỗ trợ nhất thiết phải quan tâm, phát triển được lực
lượng doanh nghiệp trong nước, đặc biệt là khối doanh nghiệp vừa và nhỏ. Bởi
đây lực lượng doanh
nghiệp nhỏ và vừa được phát triển một cách mạnh mẽ thì không chỉ tạo động lực
lớn hơn cho đất nước, tạo nhiều công ăn việc làm mà còn tạo ra một chuỗi giá
trị gia tăng lớn hơn phục vụ cho sản phẩm công nghiệp chính, những công nghiệp
tham gia vào chuỗi giá trị gia tăng này.
Giải pháp cần thiết nhất
hiện nay đó là nhanh chóng hiện đại hóa công nghệ, đào tạo lao động chất lượng
cao để sớm có thể sản xuất những sản phẩm đạt tiêu chuẩn. Ngoài ra, các
chính sách phát triển công nghiệp hỗ trợ cần tạo lập mối quan hệ liên kết giữa
doanh nghiệp FDI với doanh nghiệp trong nước; đồng thời, cũng cần tạo lập được
các mô hình liên kết theo chiều dọc và chiều ngang để nâng cao năng lực cạnh
tranh của sản phẩm quốc gia.